Lê Đức Độ – Chàng Nghệ Sĩ Viết Lên Câu Chuyện Lan Tỏa, Luôn Hướng Đến Cộng Đồng

Huy Hoàng
le-duc-do-1-1761706231.png

Trong thế giới nghệ thuật đầy màu sắc và cạnh tranh, hiếm có ai chọn cho mình con đường âm thầm, bền bỉ như Lê Đức Độ – một nghệ sĩ trẻ luôn tin rằng, nghệ thuật không chỉ để tỏa sáng, mà còn để lan tỏa những điều tốt đẹp và kết nối con người. Với anh, mỗi ca khúc, mỗi bức tranh hay mỗi dự án xã hội đều là một phần của hành trình “viết nên câu chuyện cộng đồng”.

Sinh ra trong một gia đình bình thường, không có truyền thống nghệ thuật, nhưng từ nhỏ Lê Đức Độ đã bộc lộ năng khiếu đặc biệt với âm nhạc và hội họa. Anh có thể ngồi hàng giờ bên cây đàn cũ, hoặc vẽ lại những khung cảnh làng quê mộc mạc nơi mình sinh ra.

le-duc-do-2-1761706231.png

“Tôi yêu nghệ thuật vì nó giúp mình cảm nhận cuộc sống sâu sắc hơn, giúp mình nhìn thấy cái đẹp trong cả những điều giản dị,” – anh từng chia sẻ.

Nhưng không giống nhiều người theo đuổi nghệ thuật để tìm danh tiếng, Lê Đức Độ chọn cho mình hướng đi riêng: biến nghệ thuật thành cầu nối cho cộng đồng, để những thông điệp tích cực được lan tỏa qua từng tác phẩm.

Nghệ sĩ của những dự án vì con người

Trong suốt nhiều năm hoạt động, Lê Đức Độ không chỉ sáng tác, biểu diễn mà còn tổ chức hàng loạt dự án nghệ thuật mang ý nghĩa xã hội. Anh từng cùng nhóm bạn trẻ thực hiện chương trình “Giai điệu sẻ chia” – biểu diễn âm nhạc gây quỹ cho trẻ em vùng cao; “Màu sắc cuộc sống” – triển lãm tranh từ vật liệu tái chế nhằm kêu gọi bảo vệ môi trường; và gần đây là dự án “Âm nhạc cho yêu thương”, nơi anh mang tiếng hát và cây đàn đến các mái ấm, bệnh viện, viện dưỡng lão.

“Tôi tin rằng âm nhạc có sức chữa lành. Một bài hát, một nụ cười, đôi khi có thể xoa dịu nỗi đau hơn cả những lời nói,” – Lê Đức Độ chia sẻ trong một buổi biểu diễn thiện nguyện tại quê nhà.

le-duc-do-3-1761706231.png

Điều khiến nhiều người quý mến anh không chỉ là tài năng, mà là sự chân thành và kiên định với giá trị nhân văn. Anh không ngại bỏ tiền túi, huy động bạn bè cùng chung tay, chỉ mong mang lại niềm vui cho người khác. “Khi nhìn thấy ánh mắt rạng rỡ của các em nhỏ hay nụ cười của cụ già nghe nhạc, tôi biết rằng mọi nỗ lực của mình đều đáng giá,” anh nói.

Nghệ thuật như một hành trình sẻ chia

Khác với hình ảnh nghệ sĩ lấp lánh hào quang trên sân khấu, ngoài đời Lê Đức Độ giản dị và gần gũi. Anh thường xuyên lui tới các lớp học nghệ thuật miễn phí cho trẻ em nghèo, trực tiếp hướng dẫn các em vẽ, đàn, hát. Với anh, “giá trị của nghệ sĩ không nằm ở lượng người hâm mộ, mà ở số người được truyền cảm hứng.”

“Khi tôi dạy một đứa trẻ cầm cọ, tôi không chỉ dạy nó vẽ. Tôi dạy nó nhìn thấy cái đẹp trong chính cuộc sống của mình,” – anh chia sẻ.

Nhờ cách tiếp cận chân thành đó, các hoạt động của anh luôn nhận được sự hưởng ứng mạnh mẽ từ cộng đồng trẻ. Nhiều bạn sinh viên, người làm nghề tự do đã tình nguyện tham gia cùng anh trong các chuyến đi thiện nguyện, các đêm nhạc cộng đồng.

“Anh Độ không chỉ là người truyền cảm hứng, mà còn là người dạy chúng tôi sống có trách nhiệm hơn,” – bạn Nguyễn Thảo, thành viên nhóm “Giai điệu sẻ chia” nói.

le-duc-do-4-1761706231.png

Lan tỏa thông điệp yêu thương qua nghệ thuật

Trong một thời đại mà nghệ thuật đôi khi bị thương mại hóa, Lê Đức Độ vẫn giữ cho mình một hướng đi riêng – làm nghệ thuật vì con người. Những ca khúc anh viết không ồn ào, không chạy theo xu hướng, mà nhẹ nhàng, sâu sắc, kể về những câu chuyện đời thường: người mẹ tảo tần, người lao động vất vả, đứa trẻ mồ côi mơ về mái nhà.

Anh tâm sự: “Tôi muốn mỗi người nghe nhạc của tôi đều tìm thấy đâu đó hình ảnh của chính mình, để họ cảm nhận được rằng mình không cô đơn, rằng cuộc sống này vẫn còn nhiều điều tốt đẹp.”

le-duc-do-5-1761706231.png

Không chỉ trong âm nhạc, những bức tranh anh vẽ cũng toát lên tinh thần đó. Từng nét vẽ của anh chan chứa tình cảm dành cho thiên nhiên, con người và quê hương. Mỗi tác phẩm đều có một câu chuyện nhỏ – về lòng nhân ái, sự sẻ chia và niềm tin vào cái đẹp.

Hành trình của Lê Đức Độ không hề dễ dàng. Làm nghệ thuật độc lập, không có nhà tài trợ cố định, anh nhiều lần phải đối mặt với thiếu thốn kinh phí. Có thời điểm, anh phải bán tranh, đi dạy thêm để duy trì các dự án cộng đồng.

“Có lúc tôi mệt, nhưng mỗi khi nhìn lại những nụ cười, tôi thấy mình được tiếp thêm sức mạnh. Nghệ sĩ thật sự không chỉ sáng tạo, mà còn phải dấn thân và chịu trách nhiệm với những gì mình lan tỏa,” – anh nói.

Dù khó khăn, anh chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ. Anh tin rằng, nếu một người giữ được trái tim hướng thiện, nghệ thuật của người đó sẽ có sức sống lâu dài.

le-duc-do-6-1761706231.png

Hiện tại, Lê Đức Độ đang ấp ủ dự án “Ngôi nhà nghệ thuật cộng đồng” – không gian nơi trẻ em, người già, người khuyết tật đều có thể đến học, chơi và sáng tạo nghệ thuật miễn phí. Anh gọi đó là “nơi những tâm hồn gặp nhau qua tiếng đàn, màu vẽ và nụ cười”.

“Tôi muốn xây một nơi mà nghệ thuật không có ranh giới – ai cũng có thể cảm nhận, ai cũng có thể chia sẻ,” anh cũng đã từng chia sẽ.

Với anh, nghệ thuật là cây cầu nối giữa người với người, giúp xã hội trở nên nhân ái hơn. Anh tin rằng: “Khi một người biết yêu cái đẹp, họ cũng sẽ biết yêu thương con người.”

Cuối cùng, khi được hỏi về triết lý sống, Lê Đức Độ chỉ mỉm cười:

“Tôi không mong mình nổi tiếng. Tôi chỉ mong, sau mỗi dự án, sau mỗi bài hát, ai đó sẽ thấy lòng mình ấm hơn, tin tưởng hơn. Nếu làm được điều đó, tôi đã thành công rồi.”

Câu nói ấy có lẽ chính là chân dung trọn vẹn nhất của anh – một nghệ sĩ không tìm kiếm ánh đèn sân khấu, mà tìm kiếm ánh sáng trong lòng người.

le-duc-do-7-1761706231.png

Bằng đam mê và trái tim hướng thiện, Lê Đức Độ đang viết nên câu chuyện của riêng mình – một câu chuyện đẹp, nơi nghệ thuật trở thành nhịp cầu kết nối yêu thương và lan tỏa tinh thần cộng đồng đến khắp mọi nơi.

“Khi nghệ thuật chạm đến trái tim, nó không chỉ làm đẹp cho cuộc đời người nghệ sĩ – mà còn làm đẹp cho cả thế giới quanh họ.”